Thống Lĩnh Vạn Giới

Chương 12: Tai họa Bác Thành(3)



Ngồi ma xem sét hệ thống một lát thì ngoài cửa Đường Nguyết bước vào khuôn mặt nàng tựa hồ có mấy phần tức giận, Long thấy vậy liền biết tại sao Đường Nguyệt lại như vậy tựa hồ là nàng đã biết trần tai họa này là do Hắc Giáo Đình tạo ra.

Sau đó hắn cũng không nói gì mà tiếng lại ôm Đường Nguyệt ngồi lên đùi mình tay không chịu yên mà vuốt cặp đùi trắng noãn của Đường Nguyệt nàng tực hồ không để ý lắm , Long nhìn nàng cười vui vẻ hỏi:

"Nói ai làm Nguyệt Nguyệt nhà ta tức giận , ta liền kiếm hắn tính sổ"

"Long ca, ngươi thật xấu!!"

Đường Nguyệt nắm tay Long mà kéo ra khỏi áo mình , mặt có chút hồng vân nổi lên , móa nó tên Long này quá ghê gớm ngoài miệng thì hỏi thăm lấy nàng nhưng tay thì đã soa náng lấy bấu ngực của nàng rồi .Rồi nàng mặt lộ rỏ vẻ suy tư rồi quay mặt hỏi Long.

"Long ca ngươi biết ý đồ của Hắc Giáo Đình khi tấn công bắt thành là gì không ??"

Long hiện giờ nào có quan tâm Đường Nguyệt nói gì mà cái cậu quan tâm là cặp đùi trắng cùng cặp chân thon dài của nàng , khi dùa giỡn với chúng hắn tựa hồ lại bị mê hoặc vậy , Đường Nguyệt thấy Long không trả lời thì bổng phát giác thân thể mình đang bị sờ soạt nàng đứng dậy với vẻ mặt tức giận và nói:

"Hổn dản biến thái"

Thấy Đường Nguyệt như vậy thì Long cũng cười và tiếng lại gần Đường Nguyệt nói :

"Bọn Hắc Giáo Đình ah , bọn chúng chỉ sử dụng Bác Thành làm thực nghiệm thôi!!"

Tin tức này cũng không phải Long tự tìm hiểu được mà hắn nhớ là mình đã xem trong nguyên tác rồi a , trong nguyên tác Long biết Hắc Giáo Đình chỉ sử dụng Bác Thành làm thực nghiệm , Cố đô mới là nơi bọn chúng áp dụng nên giờ tiện thể hắn nói ra luôn để các tên trên cao tầng phòng bị.

Nghe vậy Đường Nguyệt liền biết Long đang nói gì nàng là người thông minh cũng là người hiểu biết về Hắc Giáo Đình nhiều năm nên nàng biết sự kiện này liên lụy quá lớn , bổng Đường Nguyệt đứng bật dậy nét mặt hoảng hốt mà vội vàng mà đi

"không được ta phải đi báo cáo việt này với cấp trên".

Đường Nguyệt vững bước mà chạy ra khỏi phòng , trong phòng long ngồi với vẻ mặt ngơ ngát khóe miệng Long có chút giật nếu biết vậy hắn làm gì nói ra chuyện như vậy hiện giờ hắn phải ở một mình. không còn cách nào nên Long tiến ra ngoài quản trường , ngoài quản trường người dân Bác Thành người đầy đất có người bị thương có người sợ hải cũng có người tuyệt vọng .

Long thấy cảnh này trong mắt hiện lên không ít đau thương , đi được một lúc thì cậu thấy được một thân ảnh mĩ lệ đứng trước mặt cậu thân cao gần 1m7 ngạo tuyết đang lặng yên đứng ở nơi đó. Nàng mặc một bộ váy trắng ôm sát người, làm cho dáng người kia phô bày ra càng thêm tinh tế hơn.

Nhất là khi người ta chăm chú nhìn, lại bị một cỗ mị lực từ thân hình gợi cảm của nàng tản ra, từ vẻ đẹp tuyệt luân cho tới mái tóc dài bay tung tăng trong gió…

Mặc dù trời có vẻ tồi, nhưng cô gái đứng ngạo nghễ ở một gốc này lại giống như là một vị từ trên Thiên sơn băng tuyết bước xuống phàm trần. Nàng là một tiên nữ xinh đẹp, xuất trần, mỹ lệ, nhưng lại không thể mạo phạm!

Nhìn thấy vẻ đẹp của nàng thì trong đôi mắt Long hiện rõ vẻ say mê cùng khát vọng, nếu nói Đường Nguyệt có khí chất của một người phụ nữ thành thục quyến rũ thì cô nàng trước mặt hắn lại lộ vẻ thanh khiết cùng lạnh lùng , sau một hồi say mê thì hắn không quên dùng giám định đề xem cô gái ấy là ai .

"giám định" một bản thông báo hiện liên trước mắt Long thấy Được thông khóe miệng Long cười khẩy

【Tên : Mục Ninh Tuyết - Tuổi:18 - Tu vi: trung giai(băng hệ cùng,phong hệ) - Thế Lực: Mục gia , ......】

"không ngờ lại là cô nàng này"

Kiếp trước hắn xem nguyên tác cô nàng này cuối truyện sẻ là một trong những lão bà của tên Mạc Phàm lúc đầu hắn còn tự nhủ là tha cho tên Mạc Phàm đó đi không cùng hắn cướp đoạt nữ nhân nhưng hiện tại hắn thấy được nét đẹp của Mục Ninh Tuyết nên hắn quyết định phải có được nàng (tội main(Mạc Phàm) :>>)

Nghĩ một lúc thì Long bước chân tiến thẳng tới nơi nơi đứng của Mục Ninh Tuyết càng tiến gần tới nàng thì hắn cả nhận được từng tia hàn ý trong không khí hắn biết đây là hồn chủng của Mục Ninh Tuyết nên cũng không để ý mà tiếp tục tiến đến cách Mục Ninh Tuyết khoảng một mét thì hắn cảm nhận được một khu vực khí hàn băng lạnh lẻo xung quanh nàng, cảm nhận được những luồn khí hàn băng này trong người Long có chút khó chịu rồi cậu quyết định cũng thả khí tức á thiên chủng của mình ra .

"ầm"

Một khí tức trấn áp cực mạnh phát ra từ người Long làm cho tất cả các pháp sư trong vùng an toàn chấn kinh đặc biệt là Mục Ninh Tuyết nàng đứng cách Long chỉ có một mét nên bị ảnh hưởng cực lớn lại còn thêm hồn chủng hệ băng của nàng nữa nên càng chật vật .

Thấy nàng chật vật vậy Long cười khẩy tiếp tục phát ra khí tức cực mạnh hiện tại trên thân Mục Ninh Tuyết như là một cái quả tạ đang đè nặng lấy cơ thể nàng , đặt biệt là các chòm sao băng hệ của nàng chúng đang rung lắc tự hồ đang sợ hải .

Nhưng bổng trong nháy mắt một luồng hàn khí phô thiên cải địa từ trong thân thê nàng thoát ra mà chống đở lấy khí tức của Long , đúng vậy nó băng hệ hồn chủng của Mục Ninh Tuyết bộc phát ra xung quanh tuy là bị áp chế nhưng nó không ngừng cường ngạnh chống đở .

Hiện giờ trong tinh thần chi hải của Mục Ninh Tuyết khí tức của Băng hệ hồn chủng càng ngày càng phát ra khí tức mạnh liệt , bổng một tiếng vang "Ong Ong Ong"

Lên trong tinh thần chi hải của Mục Ninh Tuyết "ầm" khí tức băng hệ cực mạnh phát ra , đứng tại đó Long thấy Mục Ninh Tuyết trên người phát ra khí tức băng hệ khác hẳng lúc trước nên hắn cũng rút khí tức của mình lại .

Kì thật từ nảy giờ hắn đang giúp nàng vì hồn chủng băng hệ của nàng nó chưa hoàn thiện chỉ có được nàng pháp huy ra bảy thành thực lực thôi nhưng nhờ có áp lực mà Long phát ra nên nó đã có thể hoàn thiện và có thể phát huy ra toàn diện thực lực của hồn chủng. Còn có sẳn tiện trấn áp luôn Băng liên sát cung trong người nàng giúp nàng giảm bớt đi chút ít tác dụng phụ của nó.

Nếu Long nói là lúc nãy lại gần nàng khí tức bắng hệ nguyên tố đó cảm nhận được hỏa diễm của hắn nên bài xích , không còn cách nào Long đành phải chơi chiêu cao nhân chỉ điểm a!!!

Hiện giờ Mục Ninh Tuyết đang đứng sắc mặt tái nhợt nàng lúc này tâm thần đang cảm nhận lấy sự khác biệt trong tinh thần chi hải của mình .Từ đâu có bốn gả trung niên tiến đến đứng trước nàng và thủ thế về phía Long còn thêm hai gả trung niên phía sau dìu nàng , nhìn thấy hai người đó thì Long biết đó chắc là Mục Hạ cùng em của hắn , sau lưng Long cũng có 3 thân ảnh mà chạy tới trong đó có Đường Nguyệt cùng Mạc Phàm còn lại là một người trung niên.

Người Trung niên nhìn về phía Long và nói có chút sợ "Cho hỏi ở đây đã có chuyện gì", Long nghe vậy thì nhìn về phía Đường Nguyệt , Đường Nguyệt hiểu ý Long liền giới thiệu

"Đây là Trảm Không Quân Thống hắn là người thủ hộ Bác thành" , Long nghe vậy liền gật đầu chào hỏi rồi nói : "ta chỉ giúp nàng thôi"

Nghe Long nói vậy mọi người đều nhìn Long khó hiểu , lúc này Mục Ninh Tuyết trong tinh thần chi hải tỉnh lại vồi vàng nhìn xung quanh liền chạy đến hướng về phía Long chấp tay

"đa ta tiền bối đã giúp ta ân này ta không quên"

Nghe vậy mọi người chấn động , Long cũng chấn động vì nàng gọi hắn là tiền bối Long liền thở dài hắn tính lại giúp nàng một chút rồi lấy được cảm tình của nàng nào ngờ nàng lại nói vậy vậy thì hắn tiến đi theo vậy .

" ta thấy vậy tiện tay thôi , còn nữa ta còn nhỏ tuổi hơn cô đấy đừng kêu ta tiền bối ta chịu không nổi đâu"nói xong Long quay đầu đi .

Khi thấy Long đi thì Đường Nguyệt Cũng quay đầu đi theo còn Ninh Tuyết thấy vậy liền nói lớn " có thể cho ta biết tên được không ", Long đang đi thì nghe tiếng Mục Ninh Tuyết la lớn thì hắn biết con mồi đã mốc câu nữ nhân bình thường nếu hiếu kỳ với nam nhân thì sẻ sinh hảo cảm hảo cảm càng lớn thì sẻ phát sinh ra tình cảm .

Long không quay mặt lại mà tiếp tục vừa đi vừa nói: " Vương Long "

Cùng Đường Nguyệt về phòng thì Long không chờ được nữa mà ôm Đường Nguyệt nhảy lên giường , cười dâm tà mà nói

"chúng ta có thể làm chuyện chính chưa"

Đường Nguyệt lúc này mặt mài dỏ ửng mắt không dám nhìn thẳng vào mặt Vương Long , hắn thấy được khuôn mặt dỏ ửng của Đường Nguyệt nào có bình tỉnh được nữa hắn như một con thú săn mồi hôn Đường Nguyệt say đấm, ở dưới con c-c hắn lúc này đã cương lên như một khẩu pháo. tay hắn bắt đầu xoa lấy ngực nàng.

"cốc cốc, cho hỏi đây có phải là phòng của Vương Long không"

khi nghe tiếng kêu cửa thì Long cũng chẳng quan tâm nhưng người ở ngoài vẫn không chịu đi mà tiếp tục kêu.

"cốc cốc, Vương Long có trong phòng không , Trảm không ta có chuyện quan trọng cần nói"

Lúc này Đường Nguyệt liền xô Long ra "chúng ta vẫn còn nhiều thời gian bây giờ đang chiến đấu".

Long bước xuống giường trên mặt lộ rõ vẻ tức giận mở cửa ra thì thấy Trảm Không đứng ngoài cửa Long liền một bụng tức giận mà nói lớn :

"Có chuyện gì mau nói , nếu chuyện không quan trọng thì biết tay ta!!"

Trảm không lúc này cũng nghi hoặc không thôi mình chỉ kêu cửa thôi mà sao hắn tức giận , còn săn tay áo lên làm gì thế bổng Trảm Không nhìn thấy thân ảnh của Đường Nguyệt trong phòng nên hắn đã biết mình đã phá hoại chuyện tốt của người khác nên hắn cũng hơi cúi đầu nhận lỗi rồi nói:

"ta có thể mời cầu cùng ta đi giết thống lĩnh yêu ma được không" Ngại ngùng mà nói

"con m- ngươi thì ra là chuyện này vậy cũng tới tìm ta" Long tức giận mà chửi

"xin đừng tức giận nếu thành công ta có thể trả cho ngươi thù lao"

"được vậy ta muốn một cái Đực Ma cụ không thì các ngươi tự mà đi"

Đực Ma Cụ là ma cụ cánh , nó làm từ cánh yêu ma có thể để pháp sư truyền ma năng của mình vào mà bay đi , thì trường Đực Ma Cụ là một cái ma cụ phải nói là vô cùng Đắc Đỏ

"Tiểu huynh đệ khẩu vị ngươi cũng quá lơn đi a" ,

Rồi sau đó Trảm Không đứng suy tư một lát rồi cũng đồng ý , không để Long đợi lâu Trảm Không liên đưa cho Long một cái đực ma cụ . Khoảng một tiếng chuẩn bị thì mấy chục cái pháp sư đa số đều là trung giai chỉ có Trảm Không là cao giai pháp sư bọn họ đều sử dụng đực ma cụ mà tiến vào thành, lúc này Long nhìn vẻ mặt của các quân pháp sư ai cũng hiển rõ vẻ mặt bi thương bọn họ biết chuyến đi lần này là cửu tử nhất sinh nhưng nếu họ không đi thì gia đình họ sẻ bị giết nên họ mới cắn răng mà đi diệt yêu ma .

Đường Nguyệt đứng ở sau Vương Long nói "ngươi phải sống sót trở về ta chờ ngươi"

Long cũng vẻ mặt cười tươi " Ta còn phải rước ngươi về nhà nên không chết đâu " , nghe Long nói vậy thì Đường Nguyệt thẹn thùng cuối đầu đỏ mặt .

Xung quanh mọi người đều nhìn Long với ánh mắt chó chết " Móa nó , vậy mà cho chúng ta ăn cơm tró!!"

--

Ta chỉ lần đầu tiên viết nên sai sót gì mọi người hãy ý kiến ta có thể sửa, ta đã rất cố gắn vừa đi học vừa viết nên mọi người thông cảm!!

— QUẢNG CÁO —