Dị Tủng

Chương 43: Sự Trừng Phạt Luân Hồi (4)



Sức mạnh của internet thật là đáng sợ, kể từ lúc Tân Vũ đăng bức ảnh cô ấy tự hại, có một số đọc giả vạch trần cô.

Đọc giả tiết lộ rằng Tân Vũ đã sử dụng hành vi tự hại để thu hút sự chú ý của mọi người, khiến bản thân trở nên nổi tiếng.

Tân Vũ bất lực cười khổ, bắt đầu ẩn danh bài viết của mình.

Cách làm này khiến đọc giả trực tuyến đặt câu hỏi về nhân phẩm của Tân Vũ.

Dưới tiểu thuyết của cô ấy có rất nhiều đọc giả bắt đầu ồn ào.

- Tiểu Phong Tử: tác giả, cô tự hại như vậy, người nhà có biết không? Muốn tranh thủ lòng thương hại cũng không nên làm vậy.

- Hoa Sen muội muội: bí danh có bị lộ không? Tác giả, cô là đồ lừa gạt.

- Thiếu nữ xấu bụng: tác giả, tôi thật thất vọng về cô. Vốn rất thích văn của cô, mà cô lại làm thế. Vẫy tay, không theo dõi cô nữa.

- Cẩu cốt: cô tưởng cô là đại thần thì có thể lừa gạt tiền của đọc giả sao? Còn có rất nhiều tác giả vẫn đang cố gắng hơn cô, biết không?

- Tàn cành bại liễu: tới xem, tới xem. Xem đại thần Tân Vũ bị bôi đen. Ha ha, tác giả có muốn chúng tôi tiếp tục ném tiền cho cô không?

Đông đảo độc giả tấn công Tân Vũ, Tân Vũ khoác bí danh đi đáp trả.

Tảc giả trả lời thiếu nữ xấu bụng: Tôi là Tân Vũ. Tôi không có ý lừa tiền, là có người cố ý hắc tôi, xin tin tưởng tôi.

- Thiếu nữ xấu bụng: tin tưởng có thể bán được bao nhiêu tiền? Tác giả lớn à, chúng ta tạm biệt thôi. Nhân phẩm của cô thật sự có vấn đề, tiểu thuyết "hãm hại em gái" tận 5 năm cô vẫn chưa viết xong, ba tháng lại thay đổi một lần, tôi không thể chờ nổi nữa. Cô ở đó tiếp tục tự hại đi, tạm biệt!

Thu nhập của Tân Vũ tụt dốc nhanh chóng, làm chi tiêu của cô rơi vào cảnh khó khăn.



Lần này, cô ấy thật sự ở nhà gặm bánh bao, ăn mì gói.

Tân Vũ chết, cha mẹ cô rất nhanh đến tổ trọng án nhận thi.

Giang Nhã Anh, mẹ của cô vừa nhìn thấy đôi chân đầy máu của Tân Vũ thì ngất xỉu.

Chân trái của cô có một cái bớt màu đỏ vừa mới sinh ra đã có.

Giang Nhã Anh lần nữa nhìn vào cái bớt đỏ ấy, biết đây là con gái mình.

Bà từ trong túi lấy ra một cuốn sổ.

Giang Nhã Anh đưa cho Hoàng Tử Vi nói: "Tân Vũ từ nhỏ rất hay viết những gì nó yêu thích vào cuốn sổ này, có lẽ sẽ giúp các cô điều tra vụ án."

Mở cuốn sổ ra, nội dung như sau:

Tân Vũ từ nhỏ tính cách kì lạ, không thích giao tiếp, rất thích ở một mình.

Cô không có bạn bè, mọi người cũng không thích tới gần Tân Vũ.

Cô chỉ yên lặng đem mọi chuyện viết lên giấy.

Tại sao Tân Vũ lại lấy bút danh là Đất Mỡ Tròn Vo? Bởi vì cô có một giấc mơ.

Cô nằm mơ mình xuyên không gả cho một vương gia cao lớn đẹp trai.

Hiện đại thì mơ được gả vào hào môn, làm vợ tổng giám đốc.

Trong YY vô vạn, đã tạo cho Tân Vũ có giấc mơ viết truyện.

Lần đầu tiên viết văn hiện đại rất thất bại, truyện 100.000 từ, chỉ có 2000 lượt truy cập.

Tân Vũ không từ bỏ, cô quyết định viết tiểu thuyết xuyên không.

Xem qua nhiều tiểu thuyết xuyên không, Tân Vũ lập dàn ý đại cương, sau đó bắt đầu gõ chữ.

Đây là những lời văn chứa đựng biết bao nhiêu giấc mơ của cô, mỗi lần viết Tân Vũ đều cảm động muốn khóc.

Nhưng không ai đánh giá cao truyện của cô, Tân Vũ là người cuối cùng đọc nó.

Khi làm tác giả cô mới hiểu được trong lòng chua xót bao nhiêu, khi đọc truyện của người khác thì rất thoải mái, nhưng chỉ khi tự mình viết ra thì mới thấy khó đến thế nào.

Lần thứ ba cô viết truyện, cuối cùng đã thành công, trở thành chủ đề HOT nhất, thiết lập nhân vật đáng yêu nhất, cốt truyện đầy đủ cẩu huyết.

Không thể nghi ngờ, Tân Vũ trở nên nổi tiếng, cô trở thành đại thần của một kênh nào đó.

Sau khi lọt vào danh sách top, Tân Vũ cảm thấy bản thân thật sự thành thần.

Khi sự phù phiếm tràn ngập tâm trí cô, Tân Vũ cuối cùng đã đánh mất cái tâm ban đầu trên con đường viết văn của mình.

Ban đầu viết bởi vì yêu thích văn chương, bây giờ viết chỉ vì muốn nổi danh kiếm tiền.

Nhưng nhân vật bên trong không có linh hồn, điều này chỉ có Tân Vũ biết.

Cô trở thành một người theo chủ nghĩa cơ hội, viết đề tài mà mình ghét nhất, chỉ để phục vụ cho kinh doanh và đọc giả.

Tác giả không phải nên viết những gì mà đọc giả thích sao?

Tác giả cùng nhóm nói với cô: "Nếu cô muốn nổi thì phải viết những chủ đề nóng, viết chủ đề lạnh thì chuẩn bị chết!"

Tân Vũ thích viết xuyên không, nhưng đọc giả lại thích là CEO giàu có quyền lực.

Nhìn thấy mọi người ở dưới truyện bình luận gọi cô là đại thần, Tân Vũ cười khổ. Cô chẳng phải là đại thần gì cả, mà chỉ đem đề tài đại thần trở thành cơ hội để lợi dụng.

Tân Vũ không vui, tất cả nhân vật của cô đều khoác lên mình một cái mặt nạ.

Tiền kiếm được càng nhiều, tâm lý của cô càng buồn.

Tại sao phải viết thứ bản thân không thích, lại còn thức đêm để gõ chữ?

Vào lúc đó, Tân Vũ cảm thấy rằng tiền kiếm được từ đọc giả quá dễ dàng, cô quyết định sử dụng phương thức tự hại để được đọc giả ném tiền.

Cô bước vào thế giới này chưa từng cảm nhận được cái gì là tình cảm, mọi thứ chỉ có tiền tài.

Bút danh Đất Mỡ Tròn Vo cũng giống như ngoại hình của cô, Tân Vũ thấp và mũm mĩm, không có nhiều đàn ông thích cô.

Tân Vũ cũng có người để cô yêu thích, nhưng chỉ là đơn phương.

Khi còn ở trường trung học, Tân Vũ thường rất thích theo dõi một chàng trai mặc áo sơmi trắng.

Cô lén lút đi theo anh, không dám tiến tới.

Anh là Cấp Thảo lớp trưởng của lớp kế bên, trong sổ tay Tân Vũ viết: có thể anh ấy sẽ không thích mình, nhưng mình hi vọng trong tiểu thuyết mình có thể ở bên anh ấy.

Tình cảm đơn phương thời còn đi học, Tân Vũ âm thầm viết tiểu thuyết vào một cuốn vở.

Cô chỉ viết bản thảo, có thể không ai xem, nhưng cô rất vui.

Khi đó cô rất yêu văn chương, nhưng sau này thì mọi chuyện đều thay đổi.

Sau khi tốt nghiệp trung học, Tân Vũ nhìn thấy Cấp Thảo nắm tay một cô gái, Tân Vũ khóc.

Cô có chút sa đọa và bắt đầu học những thứ không chính thống, cắt tóc mình giống như quỷ, học người khác hút thuốc, tự hại.

Lên đại học, ngoại trừ ra tiệm net ngồi chơi game thì sẽ tụ tập với mấy người trong xã hội.

Bạn học cùng trường cũng gọi cô là "cô gái không đàng hoàng", Tân Vũ cũng không quan tâm, đôi khi chỉ cười.

Cười so với khóc còn khó coi hơn, vừa cười vừa khóc, lớp makeup đen trên mắt vì nước mắt mà nhòe đi.

Tân Vũ lần nửa tìm lại được tự tin, bởi vì đã năm 3 đại học nên muốn tìm giáo viên phụ đạo.

Phụ đạo lần này là một thầy giáo, mỗi khi thầy đi ngang qua Tân Vũ đều nói với cô: "Trò Tân Vũ, em không thể tiếp tục như vậy, thành tích học tập rất yếu."

Tân Vũ cảm thấy thầy rất giống Cấp Thảo mà ngày trước cô từng thầm thương. Ở trên người thầy Triệu Anh Tuấn, Tân Vũ lần nữa tìm được cảm giác của mối tình đầu.

Cô bắt đầu bỏ đi lớp trang điểm, nhuộm tóc đen, để tóc dài hơn. Tính cách Tân Vũ thay đổi tốt, cô cũng học được cách giao tiếp với bạn bè cùng lớp.

Tân Vũ cố gắng học tập, kết quả đều đạt yêu cầu tiêu chuẩn, cô muốn thu hút sự chú ý của thầy giáo Triệu Anh Tuấn.

Một lần Triệu Anh Tuấn khen ngợi Tân Vũ trước lớp, Tân Vũ cho rằng Triệu Anh Tuấn đã chú ý tới mình.

Tân Vũ hỏi bạn học, có được số điện thoại của Triệu Anh Tuấn. Cô gửi một tin nhắn: Thầy Triệu, em là Tân Vũ. Có một số bài em không hiểu, có thể đến hỏi thầy không?

Triệu Anh Tuấn rất nhanh trả lời: được thôi, em có thể đến văn phòng tìm thầy bất cứ lúc nào.

Tân Vũ ra vào văn phòng rất nhiều, bề ngoài là muốn giáo viên hướng dẫn, mặt khác là muốn tiếp cận Triệu Anh Tuấn.

Sau khi tốt nghiệp đại học, Tân Vũ đã lấy hết dũng cảm để tỏ tình với Triệu Anh Tuấn.

Triệu Anh Tuấn gửi tin nhắn khéo léo từ chối cô: xin lỗi em Tân Vũ. Em với tôi tuổi tác chênh lệch quá lớn, em là học sinh của tôi, tôi là giáo viên của em. Tôi không thể chấp nhận được tình cảm thầy trò.

Từng câu từng chữ như dao cứa vào tim tân Vũ, đau nhưng nhìn không thấy máu.

Cô biết bản thân xấu, không ưa nhìn. Làm sao thầy sẽ thích cô?

Tân Vũ đọc xong tin nhắn, liền ném điện thoại.

Tất cảm mọi tình cảm thầm kín đều bị xóa bỏ, trên đời còn tồn tại tình yêu sao?

Cô không bao giờ tin tình yêu nữa, Tân Vũ cảm thấy giấc mơ này chỉ có trong tiểu thuyết mới thành hiện thực.

Sau khi tiểu thuyết của Tân Vũ thành công, cô được rất nhiều cũng mất đi rất nhiều.

Khi tâm trạng một người thay đổi, những lời văn cũng sẽ thay đổi theo.

Cuốn sổ chỉ viết đến đó, ở trang web nơi Tân Vũ sáng tác. Khi tìm kiếm "Tân Vũ", tổ trọng án có phát hiện mới.

Ba ngày trước, có người mở một cuộc thăm dò trên trang web với tiêu đề, "tác giả Tân Vũ vì đạt được mục đích mà lừa gạt đọc giả, mọi người cảm thấy cô ta có đáng chết không?". Bỏ phiếu bắt đầu.

Người mở cuộc thăm dò có tên "thay Trời trừng phạt kẻ xấu."

Chữ ký cá nhân: pháp luật bại hoại, cần người chính nghĩa ra tay chống lại.

Phía dưới có hai sự lựa chọn: Đáng chết - Không đáng chết.

Đa số đọc giả đều vì thấy vui nên chọn "đáng chết".

Khi số phiếu bầu chọn đạt đến 20.000, thì trưa ngày hôm sau xuất hiện một video.

Trong video, Tân Vũ bị nhốt trong một cái lồng sắt.

Đây là lồng để nuôi chó lớn, phía trên có một cái khóa màu vàng.

Cô nằm trong lồng như một con chó, bên trong có thức ăn nước uống.

Cả ngày lẫn đêm, ăn uống ngủ nghỉ tất cả đều ở trong lồng.

Mắt Tân Vũ vô hồn nhìn về phía trước.

Trong miệng bị nhét đầy những tờ nhân dân tệ.

Một người mặc đồ đen che mặt, xuất hiện trước ống kính, cầm micro ho khan hai cái nói rằng: "Các vị đọc giả, chào mọi người. Bình chọn của mọi người tôi đã thấy, bây giờ Tân Vũ sẽ phải sám hối vì những chuyện mà cô ta đã làm. Tân Vũ, nuốt tất cả số tiền mà mọi người cho cô vào bụng đi."

Các đọc giả liền điên cuồng để lại lời nhắn bên dưới:

- Đại Bình Tử: wow wow wow!! Đây có phải là chương trình thực tế không? Thật giống Tân Vũ đại thần, đúng là xấu hổ!

- Không bằng cầm thú: Tân Vũ đại thần mê tiền vậy sao? Trong miệng đều là tiền.

- Fan não tàn: đúng là Tân Vũ, đừng nên làm vậy, chủ topic ngươi bị điên à!

Khi số lượng tin nhắn vượt quá hàng chục nghìn, người áo đen lại xuất hiện trước ống kính, cầm tiền nhét vào trong miệng Tân Vũ: "Không phải cô rất thích tiền sao? Tôi đại diện cho đọc giả cho cô ăn tiền, nuốt đi!!"

Tân Vũ ư ử khóc, tại vì sao cô phải chịu sỉ nhục quá lớn như vậy?